Chương 4 - Thì ra, không chỉ có mình tôi, đau khổ vì mối tình đầu
7. "Chị Hà Minh, chị đi làm lại rồi sao? Đã thấy khỏe hơn chưa?" Đó là giọng cậu Dương, cậu ta gọi với theo từ phía sau khi vừa thấy tôi bước vào sảnh công ty. "Chị đỡ nhiều rồi, cảm ơn em hôm đó đã đưa chị vào viện." "Thực ra chị nên cảm ơn Sếp, hôm đó Sếp gọi em đưa chị vào viện đấy. Mấy ngày hôm nay đều hỏi thăm về chị suốt." - Dương đi cạnh tôi, không ngừng nói chuyện. Còn tôi vừa bước vào thì đã thấy những khóm hoa cẩm tú cầu trong sảnh. Có vẻ như hôm đó tôi không hề gặp ảo giác, mà có hoa bày ở đây là thật. Tôi kéo tay hỏi Dương, muốn xác nhận lại lần nữa: "Dương ơi, hoa này ở đây từ hôm chị bị ngất đó, đúng không?" Cậu ta nhìn tôi gật đầu quả quyết: "Đúng rồi đó chị, hôm đấy triệu tập nhân viên của phòng để thông báo nhân sự mới mà. Chị bị ngất đúng hôm Sếp mới ra mắt phòng đó". Tôi ngạc nhiên: "Sếp mới sao? Chị tưởng em vừa nhắc đến chú Hoán..." Dương tròn mắt nhìn tôi: "Chưa có ai nói cho chị biết sao? Sau ngày...